NGƯỜI TA THƯỜNG PHÊ PHÁN NGƯỜI PHỤ NỮ RA ĐI
Người ta thường phê phán người phụ nữ ra đi, nhưng chẳng mấy ai hiểu lý do vì sao họ chẳng chịu ở lại.
Có đôi khi không chịu đựng được cuộc sống hiện tại
Họ chấp nhận mình mang nguyền rủa của thế nhân
Người đàn ông dẫu lầm lỗi trăm, ngàn lần
Chỉ cần hai từ xin lỗi thì sẽ được tha thứ
Còn đối với bản thân người phụ nữ?
Chỉ một lần sa chân
Vết nhơ bám cả đời...
Đứng giữa ranh giới nước mắt và nụ cười
Người phụ nữ chẳng che giấu được sự yếu đuối
Họ vẫn cười tươi dù chịu biết bao hờn tủi
Bởi khóc một lần lại nghe đời xỉa xói "nước mắt đàn bà"
Người ta thường dùng những lời lẽ thơm tho
Với những gì người đàn ông làm được
Nhưng họ đâu bao giờ quay ngược
Nhìn lại phía sau ai chống đỡ cho mình
Người phụ nữ quên cả bản thân, vun đắp cho gia đình
Chỉ mong chồng con sẽ đạt nhiều hạnh phúc
Để rồi khi vết thương lòng như nhát dao cắm sâu trong lồng ngực
Họ có yếu mềm cũng chọn cách chia ly
Vậy thì xin đời
Đừng oán hận người ra đi
Bởi đôi khi lỗi ở bản thân người ở lại...
alamodevn.vn
avdaicuh
eesefakexo
Zocagyday
Coplego
Abigime